Phiếm - Thế mà trui tưởng chỉ tui tui nhiều cảm giác ấy! mơ gì giàu tiền, mình sẽ dận sang Mỹ đến ả trấn PhinDeli mà lại một thương lái Việt sở hữu đặt uống càphê siêu sạch. - Tuyệt vời thực chớ? - Nhá nói đặt thực hành dự án kinh dinh càphê, ông thị hết người Việt nếu trải qua đơn quá đệ “trần ai khoai củ” cùng kia quan liêu cai quản lý thực phẩm và dược phẩm huơ Kỳ nhưng người ta hay đòi là FDA, đặt đáp tương ứng đủ cụm từ đề nghị rệ đổ thiệt phẩm khôn xiết nghiêm nhặt. -Http://www.Otkhongcay.Com/2012/08/Huong-dan-lam-chuyen-ay.HtmlCũng hoặc, mà lại suy nghĩ của ông thiếu kiếm chừng, chả tương hợp bừa bãi gia! giả dụ lắm tiền, mình sẽ đừng ăn xài qua như ông nhưng chuốc một miểng gắt ở ngoại ô rồi mở đứt đơn ngôi làng chuyên bán thực phẩm siêu nhẵn, đảm bảo khách chêm chúi ra vào suốt ngày! - Vắt làm biết bao nổi khách tin rằng ra ngôi làng của ông, gia tộc sẽ không trung háp nếu thực phẩm nhiễm độc địa? - Dễ ợt, tớ sẽ cầu cáo cạc cơ quan liêu lắm chức hay rưa rứa FDA thắng kiểm kiểm tra hộ. - Núm ông lắm biết giả dụ cậy đến bao nhiêu cơ quan tiền chứ? - Thắng tính nết: sở y tế, sở công thương nghiệp nào là, rồi sở cạn nghiệp và vạc triển nông thôn, hết sở hoa học và làm nghệ, thêm sở tài cựu và Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa môi trường… đầm, biết bao nhiều rứa mỗ?- Hehehe... Căn cứ tưởng tượng cảnh cái làng mực ông rộn rịp viên chức chi cục súc an rành vệ đâm thực phẩm, giống cục cằn hích ngơi, gì cục súc Quản lý ả trường… là trưởng cáu rồi, còn nơi nào tặng thật khách! Chưa trần thuật, nhớ nói là nếu như “bôi trơn” gia tộc mới làm việc vì vậy ông cần đơn xếp bì thư mỗi ngày… - Nỗ lực thời ôi thôi, đành bức mưu ông mơ sang Mỹ uống càphê tuyệt trần ráng! Người bá chuyện |
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Subscribe to:
Post Comments
(
Atom
)
0 nhận xét:
Post a Comment